phò mã 16 tuổi
Những người được chọn phải đạt tối thiểu 16 tuổi, không có dị tật, thông minh và dễ coi. Khi nhận được danh sách đó, hoàng thượng ra chỉ dụ chỉ định một vị hoàng thân làm nhiệm vụ chủ hôn, một vị đại thần làm "chiếu liệu" (người ra lệnh). Cả hai vị này phải là người có gia thất đề huề và có nhiều con cháu.
Giải mã bí ẩn: Xuyên qua Vạn Lý Trường Thành là ảo thuật hay là công năng? Văn hóa - Nghệ thuật 2022-09-03 18:08:40 Thiên cổ anh hùng - Tào Tháo (Kỳ 4): Phò thiên tử, lệnh chư hầu, quyền nghiêng thiên hạ
【Đọc truyện】Đọc truyện Phò Mã Hoa Nhi Của Nhị Công Chúa full, chương 1, chương cuối.Phò Mã Hoa Nhi Của Nhị Công Chúa wattpad, truyện Phò Mã Hoa Nhi Của Nhị Công Chúa,full sstruyen truyencv medoctruyen, sstruyen, truyenchu, nội dung truyện Phò Mã Hoa Nhi Của Nhị Công Chúa review, Phò Mã Hoa Nhi Của Nhị Công Chúa Mangatool
Đọc truyện Phò Mã Gian Manh - Chương 30: Phò mã nghịch nước, đã full (hoàn thành), tải nhanh, được cập nhật mới và sớm nhất. Hỗ trợ xem trên di động.
Sách Cho Tuổi Mới Lớn. Mã hàng 9786045659120 Tên Nhà Cung Cấp bỏ Trịnh theo Tây Sơn, đưa quân Tây Sơn ra đánh Bắc Hà, rồi lại bỏ Tây Sơn để diệt Trịnh phò Lê, nghênh ngang một cõi cho đến lúc bị Tây Sơn tận diệt, tất cả những quyết định ấy với Nguyễn Hữu
Musique Du Film Rencontre Du 3eme Type. download anh-den-tu-vuc-sau_q download anh-linh-la-nguoi-chon download ao-anh-chot download ban-tinh-ca-nho-mac-than download bat-diet-l download binh-dam-la-dieu-hanh-phuc download buc-thu-tinh download buong-binh-tieu-thie download cach-so download chang-re-cua-tong download charlie-bone-4-charlie-bone-va-lau-dai download chim-hoang-yen-bi-troi-buoc-boi-chinh-minh-1 download chong-cu-cuong-bao-the download co-anh-hau-la-tieu download co-canh-sat-dan download co-da download co-vo-cam-qua-ba download co-vo-quyen-ru-ong-xa-dai-nhan-yeu-em-nu download con-loc-ya download cung-ban-trai-cu-thanh-cp-qu download cung-chieu-co-vo-quan- download cung-chieu-em download cung-chieu-vo-nho-troi-ban-337 download download cuoc-chien-gia download cuoc-song-12- download cuoc-song-tot-dep-cua-toi-nam-thang-ki-la-cu download cuu-vuc-kiem download da-man-kieu-the-danh-to download dai-su-huynh-vai-ac-cung-su-ton-he-roi-5 download de-nhat-kie download dem-truong download dinh-cap-tong-su-60 download doa-hong-day-gai-va-tong-giam-doc-lanh- download doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan- download dong-nhan-harry-potter-noi-tu-do- download dong-nhan-vo-tac-thien-vu-lan download dua-con-cua-yeu- download duon download hac-am-huyet-thoi download han-phi-gia-lam-vuong-gia-thinh-o download hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay download hon-quan-nhat-t download hon-thien-dai-t download hong-hoang-ta-o-to-phu-duong-g download hong-mong-l download hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh-7 download huong-dan-qua-cua-chung-cu-phi-n download ket-hon-thay-the-duoc-chong- download khi-v download khoang-cach-1000-buoc download kie download kinh-thien-kiem download lac-mat-co-dau-xung-h download lui-ra-de-tra download luoi-phi download ma-vuc-liep-diem-su download mach-thuong-hoa-khai-vi-q download mang-con-thien-tai-di-danh-ton download may-thu-tron download me-vo-khong-loi-ve-91 download mot-buoc-len-tien-94 download nam-thu-7-cua-hai-vo- download nam-xau-k download nap-th download neu-tren-doi-co-thuoc-ho download ngai-trinh-khi-nao-chung-t download ngay-me-danh-ton download ngon-song-tinh download nhan-sinh-kiep-nay-phai-y download nhat-sinh-nhat-the-tieu-hong- download nua-doi-sau-la-ta-no download phat-song-truc-tiep-gia-gai-thong-quan-tro-choi- download phong-than-chau-3 download quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-th download quyen-5-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mo download re-sang-den-nha-57 download s2-yeu-tua download sac-me-tam- download sat-tuo download sieu-cap-cung-chieu-83 download so-uoc-luan download son-ha-bat-da download suc-manh-hac-am-darkest-po download sung-ai-doc-nha download sung-a download ta-la-mot-bat-thit-kh download ta-moi-tuan-mot-cai-than-phan download tan-an-quy-su-551663_ download tan- download tay-lam-yeu-ca_qu download thanh-v download thap-nien-70-an-bao- download thap-nien-80-sau-khi-trong-sinh-lam-giau-bang-tiem-tap-h download that-da-su download thay-phong- download thoi-gian-cung-anh-vua-hay-du download thu-ky-hop-y-cua-tong-gi download th download tieu-thon-y-ranh download tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc- download tinh-dich-moi-ngay-deu-tro-nen- download tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan-52 download toi-chi-yeu-mo download toi-la-binh-hoa-trong-the-gioi-v download toi-lai-say-dam-co-giao-cap-2-cua download tong-tai-chi-yeu-mo download tong-tai-dai-nhan-sieu- download tong-tai-truy-the-36-ke-chu download tong-thi- download trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu- download troi-em-bang- download trong-sinh-chi-bat-tr download trong-sinh-em-da-ye download trong-sinh-thanh-tieu-tien-nu-ben-canh-hoac download tu-chan-noi-chuyen-phie download tu-chan-noi-chuyen-phiem download tuong-quan-sung download tuyet-kiem-long- download van-linh download viem download vo-hiep-huyen-huyen-chi-sat-luc-he-t download vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may download vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon-81 download vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon-81 download vo- download vo-yeu-bao-boi-cua-luc-tong-325 download vo-yeu-nong-bong-dung-ho download vu-than-chua download vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu-60 download xuyen-khong-den-so-quoc-lam-t download xuyen-nhanh-nu-chu-cuong download xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-8 download xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuo download y-vuong-van-dam-t download yen-lang-lam-benh-nhan-tam download yeu-chi-can-ta-va-nguoi-hie download yeu-ma download yeu-mot-nguoi-no-mot- download
Nguyên lai Tô Hạo quả thật là nữ tử. . . . . . Như vậy, năm đó vì sao Tô phu nhân trăm phương ngàn kế đem viên ngọc không chút tì vết này giấu trong nhà không cho gặp người, sau đó lại bị mình vô tình gặp được, liền nghĩ cách cả nhà rời Thanh Châu đi về phía Bắc, tất cả đều có thể giải thích. Tiểu Kiều thở ra một hơi, liên quan đến nghi vấn trong lòng nhiều năm chưa giải thích được, tâm tình nhất thời thoải mái hơn nhiều. Nàng vẫn đối với việc Tô Phu nhân không chấp nhận người con dâu như nàng canh cánh trong lòng, hiện nay rốt cục bình thường trở lại - nếu như không phải là vì không thể đắc tội được với Hoàng đế, Tô Phu nhân cũng tuyệt đối không để Tô Hạo kết hôn với Trường Ninh, vì lẽ đó Tô Phu nhân không phải là không thích mình, mà vì nữ tử không thể gả cho nữ tử, tiếp nhận người con dâu Trường Ninh này chẳng qua là vạn bất đắc dĩ. Có điều, tuy nói Hoàng đế là giận dữ mới hạ xuống cuộc hôn nhân này, nhưng hai người sau khi thành hôn vẫn ân ân ái ái, nhất định là có duyên phận từ trước chứ ? Trường Ninh là kiểu người cao ngạo không dính khói bụi trần gian, nếu như không gặp được Tô Hạo, coi như bị ép gả cho, cùng người không thích thành hôn, cũng sẽ không chịu ở chung một chỗ ? Mà Tô Hạo, tuy nói tính tình ôn hòa, đối với mỗi người đều tốt, nhưng cũng tuyệt đối không phải là dễ dàng đem trái tim trao cho người khác. . . . . . Chờ một chút, chờ một chút - hai đứa bé là như thế nào ? Không thể nào phủ nhận đó không phải là cốt nhục của hai nàng, nhưng các nàng đều là nữ tử. . . . . xem ra ta phải thật sự buông tay, nhỏ vài giọt nước mắt, để Tô Hạo nói ra tâm sự mới phải. Tiểu Kiều nghĩ tới đây, gật gù, trên mặt nở ra nụ cười. Tô Hạo ra khỏi hoàng cung, cố gắng hết sức bình phục lại tâm tình, đem chuyện Tiểu Kiều mang đến kinh ngạc cho mình nén xuống thấp nhất, tập trung suy nghĩ đối sách. Nguyên Tử Độ đã phụng mệnh lĩnh 20 ngàn cấm quân ra khỏi kinh thành, Tô Hạo đem Thần Cơ Doanh chia làm hai bộ, một bộ do Đỗ Vân suất lĩnh, đi tới trang viên tham gia vây quét, một bộ khác cho Giang Tuấn suất lĩnh, lập tức bố trí bên trong đại nội hoàng cung, ẩn giấu trong bóng tối, đương nhiên tất cả chuyện này đều được Hoàng đế phê chuẩn. Trước khi Đỗ Vân đi, Tô Hạo bí mật căn dặn hai việc, việc thứ nhất là nắm thời cơ lấy đi tính mạng Nguyên Tử Độ, người này công nhiên mưu phản, tuyệt không có thể lại lưu lại; việc thứ hai là gặp được đại nội ám vệ hoặc thánh vệ thì lập tức truyền đại lại bốn chữ - hoàng thượng an toàn, nhắc nhở đúng lúc trở về thủ. Tất cả bố trí xong xuôi, Tô Hạo lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng nhớ tới Trường Ninh, trong lòng vẫn là mơ hồ có chút bận tâm, năm năm qua hai người cơ hồ mỗi ngày đều bên nhau, cùng giải quyết mọi chuyện, lần này lại bị tách ra, hơn nữa lại là trong thời điểm nguy cấp, đặc biệt là Trường Ninh hướng về Thanh Hà vương mà hành động, chấp niệm quá sâu chỉ sợ rơi vào tròng của đối phương, Ma Môn trước giờ hành xử không theo lẽ thường, còn không biết sẽ sử dụng quỷ kế gì. Có điều so với Trường Ninh, Tô Hạo càng mong nhớ hai đứa bé hơn, dù sao Trường Ninh tĩnh uyên có mưu mà người mang tuyệt kỹ, hai đứa bé thì lại còn nhỏ mảnh mai không hề có khả năng tự vệ, vì lẽ đó Tô Hạo vẫn chút do dự làm trái theo ý chỉ của Hoàng đế, trở lại Ngự Thư Phòng. Lúc này Tiểu Kiều đã theo lời căn dặn, cùng Thái Từ, hoàng hậu mang theo hai đứa bé đi tới Ngự Thư Phòng. Tô Hạo cố gắng làm vẻ mặt thong dong tự nhiên, tiến lên hướng về Hoàng đế hành lễ. Hoàng đế khoát tay nói, "Vào lúc này thì thôi." Giọng nói có chút giọng khàn. Tô Hạo nghe tiếng ngẩng đầu nhìn Hoàng đế, chỉ thấy hắn sắc mặt tiều tụy không một tia huyết sắc, bên tóc mai loang lổ tóc bạc lúc này dị thường dễ thấy. . . . . . Hoàng đế khi nào đã già nua như vậy, nàng càng không chú ý. "Phò mã, " Hoàng hậu ôm Tô Nhược đi tới, lo lắng nói, "Thừa dịp hiện tại thời gian chưa gấp, nhanh đưa hai đứa bé rời đi nơi này, bọn chúng mới có hơn hai tuổi, cứ thế mà đi thôi à. . . . . ." "Mẫu hậu, " Tô Hạo cười đánh gãy lời nói hoàng hậu, "Những phản tặc kia tuy rằng ngoan cố chống cự, nhưng lần này triều đình chắc chắn sẽ một lưới đánh gọn, mẫu hậu không cần quá lo lắng." Đang nói, một thân ảnh màu trắng bỗng nhiên xuất hiện tại trong Ngự Thư Phòng, có giọng nói lạnh lùng cùng một tia tức giận, "Ai là người ra chủ ý điều động cấm quân đi vây quét Trang viên ?" chính là Trường Ninh. Nguyên lai trong trang viên đại nội ám vệ cũng đã sớm động thủ, cả vườn đều là Đao Quang Kiếm Ảnh, Trường Ninh tìm khắp nơi không thấy người của Thanh Hà vương, lại phát hiện số lượng lớn cấm quân xuất hiện trong trang viên, không khỏi cả kinh - cấm quân chính là phụ trách thủ vệ hoàng cung , cấm quân bị điều động tới đây chứng tỏ hoàng cung thủ vệ sẽ trống vắng, bọn người của Thanh Hà vương nhất định nhân cơ hội tập kích hoàng cung ám sát Hoàng Đế cùng thái tử. Bởi vậy không để ý nhiều, đích thân hồi cung. Hoàng đế nói, "Nguyên Tử Độ mang đi 20 ngàn cấm quân cùng với thân tín của hắn đi, không có hắn bên cạnh trẫm ngược lại còn cảm thấy an toàn hơn chút." Tô Hạo nhìn thấy Trường Ninh, tâm trạng cũng nhẹ nhàng hơn, hòa nhã nói, "Điện hạ không cần phải lo lắng, Giang Tuấn đã mang hỏa khí doanh mai phục trong chỗ tối tại hoàng cung, bây giờ chúng ta ôm cây đợi thỏ, đợi bọn người Thanh Hà vương vào tròng, một lưới bắt hết." Sắc mặt Trường Ninh lúc này mới dễ nhìn chút, Tô Nhược duỗi ra tay nhỏ muốn Trường Ninh ôm, Trường Ninh cũng không liếc mắt nhìn, hướng về Tô Hạo nói, "Thủ hạ của Thanh Hà vương giỏi về dùng độc hại người, thường thường đánh bất ngờ khói độc đầy trời, cho dù bí mật trốn, cũng khó trốn được độc hại, nếu như Thanh Hà vương quả nhiên đột kích, chỉ sợ hỏa khí doanh cũng không còn tác dụng." Năm đó nàng cùng Huyền Tuyết dắt tay ám sát Thanh Hà vương, chính là bởi bị độc mới trắng tay trở về. "Trường Ninh công chúa quả nhiên là suy nghĩ hơn người," Trường Ninh vừa dứt lời, vài tên thái giám canh giữ ở trước Ngự Thư Phòng đột nhiên đã xuống, thân hình Thanh Hà vương xuất hiện trong tầm mắt mọi người, một tay chắp sau lưng, một tay cầm phiến quạt quạt trước ngực, vẻ mặt đầy đắc ý, Chỉ tiếc đã quá muộn, bên ngoài đã hoàn toàn mịt mù khói độc." Thanh Thành Vương đi theo sau đó vào, "Ahaha, bản vương lúc đó ở dưới cửa thành đã nói, bản vương nhất định sẽ trở về, thế nào? Không có nuốt lời chứ?" Dừng một chút, lại nói, "Ôm cây đợi thỏ cố nhiên diệu kế, thế nhưng nếu như cuối cùng chờ tới là con cọp, nên làm thế nào cho phải đây? Ahaha. . . . . ." Ở phía sau bọn họ, Vấn Nguyệt cùng Cận Ngọc đang đứng chắp tay, ánh mắt Vấn Nguyệt trong chớp mắt nhìn Tô Hạo, nhưng rất nhanh rời đi. Hoàng đế chỉ cảm thấy một luồng tức giận nhảy lên trên đỉnh đầu, thân thể run như lá cây trong gió thu, chỉ vào bốn người nói, "Ngươi, ngươi, các ngươi thật to gan !" Không nghĩ tới thân thể Thanh Hà vương run lên còn lợi hại hơn cả hoàng đế, chỉ vào Tô Manh Tô Nhược hướng về Tô Hạo nói, "Hai hài tử này đều là ngươi cùng Trường Ninh sinh sao ?" Sau đó quay đầu lại nhìn Trường Ninh, "Hai người này thật sự là do ngươi cùng tô Hạo sinh ?" Tô Hạo nở nụ cười, "Ngươi đều thấy được, còn hỏi." Thanh Hà vương lắc đầu liên tục, trong miệng lẩm bẩm, "Không thể, không thể, cái này không thể nào. . . . . ." Bây giờ là tình huống thế nào? Hoàng đế đối với biến cố đột nhiên xuất hiện thật là không rõ, bất ngờ đến nỗi cũng quên phát giận, tay đứng ở giữa không trung, con mắt nhìn thẳng Thanh Hà vương, dường như muốn xem đến tột cùng là bỏ qua chuyện gì. Tiểu Kiều mắt thấy sự tình không ổn, mang Tô Manh giao cho Thái tử, vừa muốn mở miệng nói chuyện, lại nghe Thanh Thành vương nói, "Đông Phương hiền đệ, ngươi sợ là luyện công tẩu hỏa nhập ma chứ? Liền nam nữ đều không nhận rõ." "Đại ca không cần nói nhị ca, " Tiểu Kiều đi lên trước cười nói, "Nam nữ đều không nhận rõ không phải chỉ có một mình Đông Phương hiền đệ chứ ?" Thanh Thành Vương Thượng chưa mở miệng, Cận Ngọc cướp bước lên trước, trong mắt lại cười nói, "Tiểu Kiều, chúng ta lại gặp mặt." Tiểu Kiều nhìn Cận Ngọc một chút, "Ngọc công tử khuôn mặt đẹp vẫn đẹp như năm nào a." Cận Ngọc nắm ngón tay vuốt ve gò má, "Ta cố nhiên là mỹ nhân tuyệt sắc không giả, chỉ tiếc vẫn không thể cùng thiên hạ đệ nhất mỹ nữ ngươi sánh vai." Nói xong nhìn về phía Tô Hạo, trong ánh mắt tràn đầy vẻ tuyệt quyết, "Càng không có cách nào vọng bóng lưng phò mã, Phò mã hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất thiên hạ mỹ nam." Thanh Hà vương lúc này khôi phục thần trí, ở một bên nói, "Tin tưởng ta, Phò mã cũng không phải mỹ 'nam'." Chỉ tiếc chậm một bước, ngữ khí Cận Ngọc hờ hững mà kiên định nói một câu, "Cận Ngọc từ trước đến giờ lấy khuôn mặt đẹp tự phụ khắp thiên hạ tu mi, hôm nay thấy Phò mã, thực là không mặt mũi nào sống thêm trên đời này." Lập tức lấy kiếm tự quyết. "Cận Ngọc !" Thanh Thành Vương ôm eo đỡ lấy thân thể Cận Ngọc đang ngã xuống, không thể tin lắc đầu nói, "Ngươi làm sao khờ như vậy? Nhiều năm như vậy, ngươi lại vẫn không hiểu lòng ta, ta từ lâu đã không bị khuôn mặt đẹp của nam nhân khác động tâm, trong lòng ta đã chỉ có thể chứa đựng một mình ngươi." "Vương Gia. . . . . . Ngươi, ngươi còn, còn không, hiểu ? Ta chết, là bởi vì, bởi vì ta không muốn sống. . . . . . Cùng Vương Gia không quan hệ. . . . . ." Thanh Thành vương, ". . . . . ." Lúc này khói độc phía ngoài đã tiến vào khắp thư phòng, Trường Ninh vận lên nội lực, song chưởng đẩy một cái, quét lên một luồng cường phong, đem sương mù đẩy lui phía sau, sau đó hướng về nhóm người phía sau Hoàng Đế nói, "Khói độc này ta chỉ tạm thời đẩy đi được, các ngươi hãy mau tránh vào mật thất." Hoàng đế nghe xong lúc này mới lấy lại tinh thần, đến một góc giá sách mở ra mật thất, đi vào trước, hoàng hậu ôm Tô Nhược theo sát phía sau, Tiểu Kiều hô to, "Ta không sợ chết! Ta không tiến vào!" , Thái tử cũng không theo, một tay ôm Tô Manh một tay kéo Tiểu Kiều, đem Tiểu Kiều kéo vào bên trong. Mắt thấy Mật thất chậm rãi khép lại, Thanh Hà vương muốn tiến lên ngăn cản bị Trường Ninh bắn ra một luồng kiếm ngăn trở. Vấn Nguyệt thấy Tô Hạo không có tiến vào mật thất, không khỏi bật thốt lên, "Phò mã sao không tránh đi ? Loại độc này thuốc giải đã dùng hết, một viên cũng không dư thừa, một khi trúng độc là không thể cứu chữa." Thanh Hà Vương đại kinh thất sắc, "Vấn, Vấn Nguyệt, ngươi, ngươi. . . . . ." Đến lúc này, Vấn Nguyệt mới không che giấu, nhân tiện nói, "Mấy năm trước, Vấn Nguyệt chính là một tiểu thái giám bình thường trong cung, sau đó bị đuổi ra khỏi cung đi thủ lăng, nhân sinh xa vời, cơ khổ không chỗ nương tựa, là Phò mã tặng Vấn Nguyệt võ lâm bí kíp, Vấn Nguyệt mới có ngày hôm nay, trong lòng Vấn Nguyệt vẫn luôn cảm kích phò mã, hi vọng báo đáp Phò mã, năm đó Trường Ninh công chúa có thể từ Thanh Hà vương phủ toàn thân trở ra, chính là Vấn Nguyệt bên trong âm thầm giúp đỡ." Thanh Hà vương chán nản nói, "Lẽ nào nhiều năm như vậy ta đối với ngươi moi tim mổ bụng, không thể nào cảm động được ngươi ?" "Vấn Nguyệt nếu không bị công tử cảm động lại sao ủy thân về công tử? Chỉ tiếc công tử vì báo thù gần như điên cuồng, vô tâm giấu ở giang hồ, càng không cam lòng lùi thân Điền Viên, Vấn Nguyệt mấy lần khuyên bảo, đều không thể cảm hóa được công tử, Vấn Nguyệt tâm cũng đã lạnh." Thanh Hà vương liếc mắt nhìn Thanh Thành Vương đang vỗ về Cận Ngọc khóc rống, lúc ngẩng đầu lên trong con ngươi ngấn lệ lấp lóe, " Vấn Nguyệt, chúng ta bây giờ dắt tay lui về có được hay không ? Ta không hỏi chuyện trong Ma Môn, cũng không nghĩ tới báo thù nữa, chỉ muốn cùng ngươi sống an an bình bình suốt quãng đời còn lại." Vấn Nguyệt lắc đầu. Thanh Hà vương ngước mắt, "Ngươi không muốn?" Vấn Nguyệt lạnh nhạt nói, "Không, là công tử không làm được." Thanh Hà vương cúi đầu, không tiếp tục nói nữa. Trường kiếm trong tay Trường Ninh rung lên, "Vấn Nguyệt tránh ra, Bổn cung muốn lấy tính mạng Đông Phương Vô Không." Vấn Nguyệt xua tay, "Không nhọc Điện hạ ra tay, Vấn Nguyệt sẽ tiễn công tử về tây thiên." Nói xong một tay ôm vai Thanh Hà Vương, một tay mau lẹ xuất chưởng đánh vào trong tâm Thanh Hà Vương. Thanh Hà vương ngã vào lồng ngực Vấn Nguyệt, "Vấn Nguyệt..........." Vấn Nguyệt nhẹ nhàng đáp, "Công tử đừng sợ, Vấn Nguyệt cũng sẽ theo người." Nói xong tự mình phế đi võ công, miệng phun ra máu tươi, thân thể cùng thân thể Thanh Hà vương rơi xuống đất. "Vấn Nguyệt đối với ta thật tốt. . . . . . Chúng ta nếu thăng thiên, liền đi đoạt Hoàng vị của Ngọc đế. . . . . . Nếu xuống Địa ngục, liền đi cướp Diêm Vương bảo tọa. . . . . . Ta muốn để kẻ thù của ta chết rồi trốn không thoát lòng bàn tay của ta. . . . . ." "Công tử vẫn không quên báo thù. . . . . ." "Đây chính là ta a, Vấn Nguyệt." "Vấn Nguyệt biết. . . . . . Sau này Vấn Nguyệt không còn nợ ân tình của bất kể kẻ nào, đồng ý theo công tử làm bất cứ chuyện gì." "Tốt." Hai người đồng thời nhắm hai mắt lại. "Ngươi khóc?" Trường Ninh nhìn về phía Tô Hạo, "Ngốc cô nương............." Thanh Thành vương nghe tiếng ngẩng đầu, "Trường Ninh, ngươi, ngươi mới vừa nói cái gì?" Trường Ninh lạnh lùng thốt, "Ta nói cái gì ngươi không phải cũng nghe được sao?" Thanh Thành vương ngớ ngẩn, tiện đà nhào vào trên người Cận Ngọc khóc lớn, "Cận Ngọc a, ngươi chết thật là oan uổng a ......Cận Ngọc....." Tô Hạo nhìn về phía Trường Ninh, dùng ánh mắt hỏi dò, nàng không hạ thủ giết được hắn. Người này làm sao bây giờ? Trường Ninh dựng thẳng lên bàn tay bổ tới một đạo kiếm khí, Thanh Thành Vương đầu một nơi thân một nẻo, lập tức bỏ mạng. Tô Hạo không đành lòng nhìn thẳng, nắm ống tay áo che khuất mắt. Trường Ninh lạnh nhạt nói, "Người này đã từng tự tay giết cha, Bổn cung là thay trời hành đạo." Chuyện chỉ xảy ra trong chốc lát, phía ngoài khói độc lần thứ hai ập vào, Trường Ninh đang muốn lần thứ hai dùng nội lực đẩy ra, chợt Tô Hạo nói, "Để ta." Nói xong vận lên nội lực ở trong đan điền. Một đạo luồng khí màu xanh bọc quanh hai người, sau đó hướng về Trường Ninh nói, "Điện hạ, chúng ta ra ngoài xem xem." Trường Ninh gật đầu, hai người ở trong lồng khí bảo vệ bình an bước ra ngoài, chỉ thấy trong viện có mấy chục thi thể, hóa ra là hỏa khí doanh mai phục ở trong góc tối phát hiện có thích khách xông vào tung độc, vội vàng giơ lên hỏa súng đồng thời xạ kích, thích khách tuy rằng đều là cao thủ, nhưng bởi vì cho rằng thị vệ đều đã trúng độc bỏ mạng nên không phòng bị, cuối cùng chết dưới họng súng của hỏa khí doanh." Màn đêm thăm thẳm bắt đầu nổi lên gió to, rất nhanh thổi đi khói độc trong cung. Một hồi quyết chiến sinh tử liền như vậy kết thúc. Ngày kế lâm triều, Đỗ Vân ở trước mặt quan lại trên triều đình báo cáo cho Hoàng Đế chiến công vây quét, "Bên trong trang viên toàn bộ phản tặc bị đánh gục, cấm quân tổng lĩnh Nguyên Tử Độ trong lúc tác chiến phấn đấu quên mình, anh dũng hi sinh." Thái Úy Nguyên Lãng nghe được con trai độc nhất của mình bỏ mạng , phun ra một ngum máu tươi, té xỉu tại chỗ. Hoàng đế thấy, lập tức sai người đưa đến bên cạnh điện truyền thái y tới khám, sau đó trên triều đường rơi lệ nói, "Vây quét đại thắng, trẫm rất vừa lòng, chỉ tiếc Nguyên tổng lĩnh đang ở độ tuổi đẹp nhất lại bỏ trẫm mà đi............." Thở dài một lát, lệnh cho thái giám chấp bút hạ chiếu, truy phong Nguyên Tử Độ là Võ Mục hầu, sau đó lại ban chỉ cho các tướng lĩnh Quan Tây có công dẹp loạn tam vương tiến cung, phong thưởng từng người. "A ha ha ha. . . . . ." Ngày hôm sau buổi chiều, nhìn một đám người bị dùng rượu cướp binh quyền cúi đầu rời đi, Hoàng đế vuốt râu cười to, cười cười thân thể dần dần hạ xuống. Thái Tử cùng Tô Hạo thấy không đúng, cùng tiến lên trước đỡ lấy Hoàng đế, cùng kêu lên kêu, "Phụ hoàng? !" Không thấy Hoàng đế đáp lại, Thái tử liền sờ mũi phát hiện Hoàng Đế đã không còn thở, trong lòng không biết là vui hay buồn, lẩm bẩm nói, "Phụ hoàng. . . . . ." Hoàng hậu nghe tin một đường khóc chạy đến, hướng về thái tử nói, "Ba phiên đã tước, Quan Tây cũng trừ, tâm nguyện của cha ngươi cũng đã làm xong, đi về gặp liệt tổ liệt tông .....................Thái tử nhất định phải làm một vị Hoàng Đế tốt, không nên phụ tấm lòng khổ tâm của phụ hoàng ngươi..........." Thái tử lên tiếng thống khổ, "Phụ hoàng!" Ngày kế, đủ loại quan lại đứng trước cung đưa Thái tử kế nghiệp sự nghiệp thống nhất đất nước. Nửa tháng sau khi tổ chức nghi thức an táng tiên đế xong, vội vàng tổ chức lễ đăng cơ cho Thái tử, tôn Hoàng thái hậu Ngụy thị là Thái Hoàng Thái Hậu, Hoàng hậu Lâm thị là Hoàng Thái hậu, sắc phong Thái tử phi Chu Tiểu Kiều làm Hoàng Hậu, cải nguyên "Thuận Thiên" , lấy là năm đầu tiên. Càn cùng điện Ngự Thư Phòng. Thuận Thiên đế ngồi ở trên ngự án sờ sờ chỗ kia một chút, đối với hoàng hậu nói. "Hoàng hậu a, làm Hoàng đế phải làm gì a? Trong đầu Trẫm không có một chữ a." "Quan mới tiền nhiệm ba thanh hỏa, " Tiểu Kiều nói, "Theo Bổn cung xem, ngươi là Tân Đế đăng cơ cũng phải hạ ba đạo thánh chỉ." Thuận Thiên đế nghe xong, vội vàng nói với thái giám chấp bút bên cạnh, "Lưu công công nghe cho kỹ, trẫm muốn hạ ba đạo thánh chỉ !" Nói xong mới nhớ lại hỏi, "Hoàng hậu a, trẫm nên hạ ba đạo thánh chỉ gì ?" Tiểu Kiều dựng thẳng lên một ngón tay nhỏ, "Đạo thứ nhất, đại xá thiên hạ, miễn thuế ba năm." "Đại xá thiên hạ không có gì, nhưng thiên hạ nhiều năm chiến sự không ngừng, quốc khố đã rỗng tuếch, lại muốn miễn thuế ba năm, chẳng phải muốn tam cung lục viện của trẫm đào rau lót dạ hay sao ?" Tiểu Kiều dựng thẳng lên ánh mắt, "Ngươi đến cùng có miễn hay không ?" Thuận Thiên đế đầu co rụt lại, vội nói, "Miễn miễn miễn, miễn!" Tiểu Kiều còn chưa hết tức giận, "Có Bổn cung còn chưa đủ, Hoàng thượng còn muốn tam cung lục viện ?" Thuận Thiên đế khiếp vía thốt, "Không muốn tam cung lục viện. . . . . . Hoàng tự làm sao bây giờ ? Trẫm đến bây giờ cũng còn không có một nhi nữ nữa đây." Tiểu Kiều vỗ bàn, "Lẽ nào Bổn cung sẽ không sinh được hay sao ?" Nói xong sắc mặt hoà hoãn lại, tằng hắng một cái nói, "Hoàng thượng không cần lo lắng, một năm sau sẽ có hoàng tử sinh ra." Thuận Thiên đế vui vô cùng, vỗ tay nói, "Như vậy rất tốt! Rất tốt!" Tiểu Kiều lại dựng thẳng lên một ngón tay nói, "Đạo thứ hai, cùng Tây Sở quay lại giao hảo." Thuận Thiên đế hướng về Chấp Bút thái giám nói, "Có nghe hay không, nhanh viết!" Tiểu Kiều lại dựng thẳng lên ba ngón tay nói, "Đạo thứ ba, phong Phò mã Tô Hạo làm Quan Tây hầu." "Công lao của phò mã nên Phong Hầu không sai, nhưng tại sao phải phong Quan Tây hầu a?" "Quan Tây thế tộc tuy rằng bị ép giao ra binh quyền, nhưng tộc vẫn còn, hoàng thượng phong Phò mã Quan Tây hầu, mới thay thế cũ, từ từ đem Quan Tây bộ tộc tan rã, khiến cho sụp đổ, cũng không còn cách nào gây sóng gió." Thuận Thiên đế mừng lớn nói, "Như vậy rất tốt! Rất tốt!" Thái giám Chấp Bút thầm nghĩ, Hoàng đế không nên gọi 'Thuận Thiên đế', phải gọi 'Rất Tốt Đế.' Phò mã phủ hậu hoa viên. Tô Hạo ôm Tô Nhược, Trường Ninh ôm Tô Manh, một nhà bốn người đi ở dưới tán cây Hạnh Hoa. Trường Ninh nghỉ chân, ngửa đầu nhìn màu trắng đoàn tuyết trên đỉnh đầu, "Đạo bạch không phải thật bạch, nói hồng không bằng hồng, xin mời quân hồng bạch ở ngoài, đừng mắt thấy Thiên Công. Phò mã còn nhớ tới bài thơ này." Tô Hạo nói, "Đương nhiên là còn nhớ. Đó là ngày đầu tiên sau ngày chúng ta đại hôn,tay Điện hạ cầm một thanh tố sa quạt tròn,đi chậm rãi dọc theo trì Bích Thủy , Hạnh Hoa Thiên Ảnh bên trong, loại dáng vẻ hờ hững kia, phảng phất như tất cả hỗn loạn trên thế gian này đều vô can đến Điện Hạ, làm cho ta liên tưởng đến hoa mai." Trường Ninh nói, "Nhưng ngày ấy ta thấy Hạnh Hoa, trên mỗi một đóa hoa lại hiện ra khuôn mặt hồn nhiên của phò mã, óng ánh long lanh, ôn hòa Hòa Uyển, ta đối với Phò mã nói, ta yêu thích Hạnh Hoa." Nói xong hai người nhìn nhau nở nụ cười, ở bên dưới cánh hoa nhìn nhau chăm chú, mãi đến khi bên tai vang lên tiếng cười non nớt của Tô Nhược, từng người mới thu lại tầm mắt, ôm chặt lấy hài tử trong lòng. Chính Văn Kết Thúc.
Đánh giá từ 5 lượt Bạn đang đọc truyện Phò Mã 16 Tuổi của tác giả Bình Quả Nhất Sinh Thôi. Giang Nam thế gia, có một đứa bé, tài mạo song toàn, giọng nói cùng dáng điệu đều mỹ miều, được ban hôn với băng sơn công thời ghi tên lên bảng vàng trúng Trạng Nguyên, mọi việc diễn ra tuyệt đối không theo ý nữ phò người xung quanh xuất hiện đều bằng mưu mô riêng của mình mà leo lên vũ đài chính trị, cũng chỉ như là mây gió thoáng chỉ có băng sơn công chúa bình tĩnh đùa giỡn tiểu Phò mã nhã nhặn lịch sự mới là thiên trường địa cửu, vĩnh viễn không chia yêu thích truyện bách hợp, bạn đừng bỏ lỡ Ngự Tỷ Hành Động hoặc Lưỡng Đô Ký Sự
We will keep fighting for all libraries - stand with us! Internet Archive logo A line drawing of the Internet Archive headquarters building façade. Upload icon An illustration of a horizontal line over an up pointing arrow. Upload User icon An illustration of a person's head and chest. Sign up Log in Internet Archive Audio Live Music Archive Librivox Free Audio Featured All Audio This Just In Grateful Dead Netlabels Old Time Radio 78 RPMs and Cylinder Recordings Top Audio Books & Poetry Computers, Technology and Science Music, Arts & Culture News & Public Affairs Spirituality & Religion Podcasts Radio News Archive Images Metropolitan Museum Cleveland Museum of Art Featured All Images This Just In Flickr Commons Occupy Wall Street Flickr Cover Art USGS Maps Top NASA Images Solar System Collection Ames Research Center Software Internet Arcade Console Living Room Featured All Software This Just In Old School Emulation MS-DOS Games Historical Software Classic PC Games Software Library Top Kodi Archive and Support File Vintage Software APK MS-DOS CD-ROM Software CD-ROM Software Library Software Sites Tucows Software Library Shareware CD-ROMs Software Capsules Compilation CD-ROM Images ZX Spectrum DOOM Level CD Books Books to Borrow Open Library Featured All Books All Texts This Just In Smithsonian Libraries FEDLINK US Genealogy Lincoln Collection Top American Libraries Canadian Libraries Universal Library Project Gutenberg Children's Library Biodiversity Heritage Library Books by Language Additional Collections Video TV News Understanding 9/11 Featured All Video This Just In Prelinger Archives Democracy Now! Occupy Wall Street TV NSA Clip Library Top Animation & Cartoons Arts & Music Computers & Technology Cultural & Academic Films Ephemeral Films Movies News & Public Affairs Spirituality & Religion Sports Videos Television Videogame Videos Vlogs Youth Media Search the history of over 808 billion web pages on the Internet. Search the Wayback Machine Search icon An illustration of a magnifying glass. Mobile Apps Wayback Machine iOS Wayback Machine Android Browser Extensions Chrome Firefox Safari Edge Archive-It Subscription Explore the Collections Learn More Build Collections Save Page Now Capture a web page as it appears now for use as a trusted citation in the future. Please enter a valid web address AboutBlogProjectsHelpDonateContactJobsVolunteerPeople About Blog Projects Help Donate Donate icon An illustration of a heart shape Contact Jobs Volunteer People Audio Item Preview Flag this item for Graphic Violence Explicit Sexual Content Hate Speech Misinformation/Disinformation Marketing/Phishing/Advertising Misleading/Inaccurate/Missing Metadata audio Phò Mã 16 Tuổi Topics Phò Mã 16 Tuổi Phò Mã 16 Tuổi Addeddate 2020-09-28 093304 Identifier pho-ma-16-tuoi Scanner Internet Archive HTML5 Uploader plus-circle Add Review comment Reviews There are no reviews yet. Be the first one to write a review. 350 Views DOWNLOAD OPTIONS download 1 file ITEM TILE download download 1 file TORRENT download download 1 file VBR M3U download download 12 files VBR MP3 Uplevel BACK [BÁCH HỢP AUDIO] PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 1 Phát hành chiều 2,4,6 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 10 Phát hành chiều 2,4,6 hàng tuần! download [ BÁCH HỢP AUDIO ] PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 11 Phát hành chiều 2,4,6 hàng tuần ! download [BÁCH HỢP AUDIO] H NHẸ PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 12 KẾT HOÀN !!! download [BÁCH HỢP AUDIO] PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 2 Phát hành chiều 2,4,6 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 3 Phát hành chiều 2,4,6 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 4 Phát hành chiều 2,4,6 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 5 Phát hành chiều 2,4,6 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 6 Phát hành chiều 2,4,6 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 7 Phát hành chiều 2,4,6 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] H nhẹ PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 8 Phát hành chiều 2,4,6 hàng tuần! download [BÁCH HỢP AUDIO] H Nhẹ PHÒ MÃ 16 TUỔI TẬP 9 Phát hành chiều 2,4,6 hàng tuần! download download 78 Files download 17 Original SHOW ALL IN COLLECTIONS Community Audio Uploaded by bachtruyenvn on September 28, 2020 SIMILAR ITEMS based on metadata Terms of Service last updated 12/31/2014
Lúc này tại phò mã phủ, Tiểu Kiều đang nằm trên giường, miệng nhỏ khóc nỉ non, trong mắt chứa lệ, hai hàng chân châu rào rào chảy xuống, bộ dáng này thật quá đáng thương a, họa nàng cũng họa không ra. Nàng sau khi té ngã bị thương ở chân, bây giờ chân phải sưng phồng đỏ chót, trên làn da trắng nõn ở lưng đùi bất chợt bị một đạo vết máu, đại phu đã băng bó đơn giản. Tiểu Kiều đang để cái chân nhỏ bị thương ra ngoài chăn, đặt ở vị trí dễ thấy, để Tô Phu nhân cùng các thị nữ ở một bên nhìn thấy bàn chân nhỏ của nàng mà thương xót, một bên nghe nàng ríu rít khóc nỉ non. Tô phu nhân rốt cục dỗ nàng không được, thở dài một hơi, ở bên giường ngồi xuống, kéo lấy đôi tay nhỏ của nàng vỗ vỗ an ủi, "Ngươi như vậy lại là một người si tình, ai lại không đau lòng cơ chứ ? Nhưng bây giờ Tô Hạo đã là phò mã của Trường Ninh công chúa, chúng ta cũng không còn cách nào khác rồi. Từ xưa đến nay, con rể hoàng gia đều bị khinh bỉ, bất kể là ở trước mặt hoàng thượng hay là trước mặt công chúa đều không thể ngóc đầu lên làm người, Tô Hạo dĩ nhiên rất khổ sở, ngươi còn không biết nặng nhẹ, cho hắn thêm phiền phức, nam nữ thụ thụ bất thân, chuyện hôm nay vạn nhất truyền tới tai công chúa cùng hoàng thượng, Tô Hạo mất chức là chuyện nhỏ, chỉ sợ mạng cũng khó đảm bảo, Tô gia nhân tộc thân hữu cũng bị liên lụy tới, ngươi nếu như thật sự có lòng đối với Tô Hạo, liền phải thay hắn suy ngẫm mới phải." Lời này cũng là cố ý nói cho Tiểu Kiều, một bên nghe một bên gật đầu, nhưng chưa quên đem nước mắt lau đi. Tô phu nhân thấy nàng cũng là người hiểu chuyện, không khỏi càng thêm đau lòng nàng, lắc lắc đầu, lại thở dài. Tô phu nhân lúc trước sở dĩ đồng ý để cả nhà lên phía bắc vốn là để trốn Tiểu Kiều, ngoài miệng đều nói "Tiểu Kiều tính khí không tốt, Hạo nhi cưới phải nàng sẽ cả đời thống khổ", nguyên nhân chủ yếu nhất là do Tô Hạo thân là nữ tử, hai nữ tử lại ở cùng với nhau, sao mà có thể cơ chứ, lúc đó mới không tiếc thiên sơn vạn thủy né đi, ai lại nghĩ giữa trời quang mây tạnh, một đạo thánh chỉ từ trên trời giáng xuống, đem Tô Hạo biến thành Đại Tề Phò Mã, ngươi nói kỳ không kỳ ? Aizzzz, thực sự là tạo hóa trêu người a, Tô phu nhân âm thầm cảm thán, trên mặt liền hiện lên vẻ mặt dở khóc dở cười, vảy vảy chiếc khăn, lần thứ hai thở dài, dặn dò lão mama ở bên, "Chu tiểu thư chính là thiên kim nhà Kinh Triệu Duẫn , lại là thân nhân nhà Tô gia chúng ta,các ngươi đều phải hảo hảo chiếu cố, phải coi nàng như làtiểu thư Tô gia mà chiêu đãi" Mama cùng các thị nữ tất nhiên là một tràng tiếng đáp ứng không dám thất lễ. Tô Hạo vốn dĩ không biếtthương thế tiểu Kiều làm sao, cùng Chu Lập, Chu Hành nói chuyện mới biết thương thế không nhẹ. Lúc đó Tiểu Kiều chạy về hướng Tô hạo, tâm trí Tô Hạo vốn đang chôn trong cuốn sách, trong lúc lơ đãng ngẩng đầu, chợt thấy một cô thiếu nữ giương nanh múa vuốt hô to gọi nhỏ như mãnh hổ hạ sơn chạy đến, lúc đầu còn tưởng ảo giác, cho đến khi dụi dụi con mắt nhìn lại, xác định mười phần là người sống, lập tức kinh hãi không nhỏ, bản năng ôm sách bỏ chạy. Tô Hạo càng chạy, Tiểu Kiều càng đuổi. Tiểu Kiều càng đuổi, Tô Hạo càng chạy. Một toà phò mã phủ vốn nhờ vậy mà loạn tung cả lên. Tuy rằng từ lâu đối với danh tự tiểu Kiều này như sấm bên tai, vừa còn chạy một đoạn đường không ngắn, nhưng Tô Hạo đến bây giờ vẫn chưa từng chân chính xem qua dáng vẻ Tiểu Kiều. Hơn nữatrong lòng Tô Hạo cũng không chán ghét Tiểu Kiều -nàng cho tới bây giờ vẫn không chán ghét người nào. Tô Hạo quyết định cầm một hộp đồ tráng miệng đem đến thăm Tiểu Kiều, mở ra hộp đồ tráng miệng Trường Ninh ban cho, trái chọn phải chọn, cuối cùng một viên cũng không nỡ cho Tiểu Kiều, liền đóng nắp lại, để Ngọc Cầm xuống nhà dưới cầm mấy hộp đến, chọn cái đáng yêu, mùi vị ăn cũng tốt, mỗi thứ kiếm mấy viên, đặt ở trong hộp, ôm vào trong ngực đi tới gian phòng tiểu Kiều. Tô phu nhân đi rồi, Tiểu Kiều càng thêm khóc lợi hại. Nếu như lúc trước Tô gia không có đem Tô Hạo giấu đi, không có đi lên phía Bắc, làm cho nàng sớm gặp lại Tô Hạo, kết thành phu thê, nào có ngày hôm nay mất đi Mỹ Ngọc bên cạnh ? Quả thực Tô Hạo cưới nàng còn tốt hơn nhiều là làm một Phò Mã hoàng gia xui xẻo. Vì lẽ đó Tiểu Kiều là vừa vì chính mình khổ sở, lại vì là thương tâm Tô Hạo, nước mắt không cầm được, càng khóc lớn không thể thu lại. Chu Lập, Chu Hành nghe nói Tiểu Kiều khóc mãi không ngừng, vội vã tới khuyên, nhưng là thuốc không đúng bệnh, một chút hiệu quả cũng không có. Lúc Tô Hạo bước vào gian phòng, Chu Lập cùng Chu Hành chính là đang hết đường xoay sở. "Tô lang. . . . . ." Vẫn là tiểu Kiều nhìn thấy Tô Hạo đầu tiên. Tô Hạo nghe xong xưng danh này, không khỏi khẽ cười cười. "Biểu tỷ, ta đưa món tráng miệng tới cho ngươi." Tô Hạo nói xong đem món tráng miệng đưa tới chiếc bàn trước giường, nhìn thương thế của Tiểu Kiều, nói "Ngày hôm nay là do ta không đúng, không biết là biểu tỷ đến,nhất thời sợ hãi chỉ để ý chạy, gặp phải việc này, còn để biểu tỷ bị thương, mong rằng biểu tỷ tha thứ Tô Hạo." ". . . . . ." Tiểu Kiều nhất thời nói không ra lời. Một mặt là ngắm Tô Hạo đến ngây dại, mặt khác Tô Hạo lịch sự đối đáp với nàng làm nàng không ứng phó kịp. Chính xác là không ngờ được Chu Tiểu Kiều nàng, khuê các văn chương kiệt xuất, nữ nhân kỳ tài,một đời tài nữ kiêm mỹ nữ, lại cũng có lúc nghẹn lời không nói ra được. Tô Hạo thấy nàng như vậy, nhân tiện nói, "Biểu tỷ hảo hảo dưỡng thương, ta còn có việc, sẽ không làm phiền biểu tỷ." Không chờ Tiểu Kiều phản ứng lại, hướng tới Chu Lập cùng Chu Hành cáo từ, đi ra khỏi phòng. Đến giờ tiểu Kiều mới an tâm dưỡng thương, một mặt xoa cằm trầm tư, yên ổn mới được hạ xuống. Đảo mắt lại là mấy ngày trôi qua, Trường Ninh bên kia vẫn không có một chút động tĩnh, Tô Hạo vẫn còn tốt, Tô phu nhân thì lại đứng ngồi không yên, đến tột cùng là Trường Ninh nhìn thấu kẽ hở của Tô Hạo ? Vẫn là Trường Ninh đối với chuyện phòng the có điều bất mãn ? Vẫn là làm sao? Trong lòng không khỏi suy nghĩ nhiều , ngóng trông Trường Ninh về phò mã phủ, hoặc là triệu Tô Hạo đi phủ công chúa cũng tốt. Ai biết ngày đó trông mong Trường Ninh thì không đến,vợ chồng Chu Thế An lại đến. Lúc gặp mặt hàn huyên thăm hỏi tất nhiên là khó tránh khỏi,rốt cục sau khi ngồi xuống, Chu Thế An nói, "Ta cùng phu nhân hôm nay mới vừa tới Kinh Thành, Khách điếm bên kia chưa quét tước gọn gàng ,Lập Nhi Hành nhi tiểu Kiều ba đứa ở lại quý phủ quấy rầy nhiều ngày,Thế An trong lòng thực sự băn khoăn." Tô phu nhân nói, "Biểu đệ nói gì vậy, đừng nói Chu Tô hai nhà là ruột thịt, coi như không phải ruột thịt, đều là từ Giang Nam tới, dù thế nào cũng phải hảo hảo chiếu cố." Đến lúc Chu Thế An hỏi đến Tiểu Kiều, Chu phu nhân kéo qua Tô phu nhân, trước tiên đưa mắt, sau đó nhỏ giọng hỏi, "Hai phu thê thế nào ?" "Ngươi không đề cập tới cũng còn tốt, ngươi nhắc đến a, " Tô phu nhân một bên lắc đầu, một bên xoa ngực, "Ta đây trong lòng có nhọt, thật sự là khó chịu." "Vậy rốt cuộc có chuyện gì? " "Ai. . . . . . Dăm ba câu, cũng nói không rõ." Trong lòng nàng có nỗi khổ cũng không thể nói với người khác ? Một người làm việc quá thông minh cũng chỉ có thể một mình cô quạnh . edit =.=" "Không phải ta nói, tuy rằng ta còn chưa từng thấy Tô Hạo, nhưng ta cũng đã gặp qua chân dung Tống tiểu sử , Tô Hạo đã có có thể hạ thấp được bản lĩnh của Tống tiểu sử, còn sợ không chiếm được lòng Trường Ninh công chúa ?" Chu phu nhân nói xong , liền càng ghé sát về phía Tô phu nhân, giọng nói cũng ép càng nhỏ hơn, "Ta sẽ dạy cho Tô Hạo, đem Truy Hồn nhiếp phách mị nhãn quăng mấy cái cho Trường Ninh, các loại công phu phòng the cũng truyền lại cho hắn một ít, công chúa năm nay 20 tuổi, chính là thời điểm cần chuyện này. . . . . ." Tô phu vừa nghe không khỏi đem thân thể lùi về phía sau nói, "Không được, không được, Tô Hạo tuổi còn quá nhỏ..." "Tuổi còn nhỏ sợ cái gì nhỉ? Có thể để cho công chúa vui vẻ , chỉ cần công phu làm được, không sợ công chúa không chủ động Tầm Hoan, bảo đảm ở trên giường biến Tô Hạo thành thanh niên trai tráng...phàm là đã ăn được mật ngọt, liền giống với cá nuốt mồi thơm, Điệp Luyến Hoa tâm, liền có thể có được trái tim công chúa, sao còn cần lo cái cảm tình nho nhỏ ?" Tô phu nhân nghĩ thầm, ngươi làm sao biết nỗi khổ trong lòng ta, nếu như Hạo nhi là tiểu hài tử, những câu nói này còn cần ngươi dạy ta ? nhưng Tô Hạo lại là nữ tử a, những lời này nào có thể dùng. Tác giả có lời muốn nói được rồi, tuần này phu nhân sẽ rấtyy. . . . . . 【 nhiệm vụ hôm nay cũng rốt cục gian nan hoàn thành 】
phò mã 16 tuổi